Bà Trần Thị Lụa hiện tại khỏe mạnh sau gần 20 năm mắc ung thư phổi giai đoạn cuối. Ảnh: Nhân vật cung cấp© Được VnExpress cung cấp |
Mỹ Ý
Khi phát hiện ung thư phổi giai đoạn cuối di căn xương sườn, bà Trần Thị Lụa được bác sĩ chẩn đoán "sống 6 tháng", nhưng gần 20 năm trôi qua bà vẫn khỏe.
"Tôi bàng hoàng", bà Lụa vẫn nhớ như in cảm giác khi nhận được tin mình sắp chết. Năm ấy bà 55 tuổi. Nay, bà Lụa đã 74 tuổi, vẫn sống khỏe "như có phép màu", mỗi ngày luôn tay luôn chân với các công việc nội trợ trong gia đình. Ít ai biết căn bệnh ung thư phổi giai đoạn cuối đã đeo đuổi bà gần 20 năm nay bởi bà luôn sống vui vẻ, không tỏ ra mình là người yếu ớt, mang bệnh.
Chỗ lưng của bà có một vết sẹo chai cứng, to bằng quả xoài, do tia xạ chiếu để lại. Đó như một dấu vết nhắc nhở bà về những ngày tháng chật vật chờ chết trên giường bệnh, cũng là động lực giúp bà cố gắng vươn lên sống trọn vẹn từng ngày bên gia đình.
Năm ấy, trong một lần về quê, bà đột nhiên khó thở, được đưa đến Bệnh viện Thanh Nhàn khám. Các xét nghiệm cho thấy có khối u kích thước to bằng quả trứng vịt ở phổi bà Lụa, bác sĩ chẩn đoán là u lành, kê thuốc về nhà uống.
Sau vài tháng, bà Lụa tái khám, khối u trong phổi to hơn. Lần này, các bác sĩ Bệnh viện Thanh Nhàn cùng Bệnh viện phổi Trung ương sinh thiết, chẩn đoán bà Lụa mắc ung thư phổi giai đoạn 4, điều trị bằng cách chiếu xạ kết hợp uống thuốc. Tuy nhiên, bà Lụa không đáp ứng với phác đồ điều trị nên sau vài tháng bệnh trở nặng, thể trạng ngày càng yếu ớt. Bà chẳng thể ăn uống gì, gia đình phải nấu cháo thật lỏng, xay thành sinh tố rồi đút từng muỗng cho bà.
Bà Lụa yếu dần, các con bà xin bác sĩ cho mẹ được chuyển sang truyền hóa chất. Tuy nhiên bác sĩ cho biết bà đã quá yếu, không đủ sức khỏe để chịu được nếu tiếp tục điều trị bằng đường truyền.
Không bỏ cuộc, gia đình bà Lụa mang kết quả chụp CT đến Bệnh viện Việt Đức để xin bác sĩ tư vấn mổ cắt khối u cho bà. Thế nhưng, một lần nữa các con bà Lụa đành ra về trong nỗi thất vọng. Con bà Lụa kể rằng bác sĩ cho biết bệnh bà đã nặng, khối u đã di căn xương sườn; nếu quyết định mổ thì sẽ không thể rút ống thở, bà gần như cũng chỉ nằm chờ chết, không mổ thì hy vọng sống thêm cùng con cháu khoảng 6 tháng nữa.
Vậy là sau khi bác sĩ "chê", bà Lụa được gia đình đưa về nhà với hy vọng cả nhà đoàn tụ bên nhau trong vài tháng ngắn ngủi còn lại. Bà Lụa uống thuốc nam cùng hoa đu đủ đực xem như cầu may với hy vọng kéo dài sự sống được ngày nào hay ngày đó.
"Thời điểm đó gia đình tôi rất sốc, ai cùng buồn bã vì nghĩ đến những ngày tháng ngắn ngủi còn lại của tôi", bà Lụa nhớ lại và nói rằng quyết định trở thành người vực dậy tinh thần của cả nhà, động viên mọi người thật vui vẻ, lạc quan. "Phải thật vui vẻ, không bi quan, tinh thần rất quan trọng. Tôi nghĩ chính tinh thần lạc quan sẽ góp 50% thành công trong quá trình vượt qua bệnh tật".
Không ngờ, sức khỏe bà ngày càng tốt hơn. Hạn 6 tháng "theo tiên lượng" của bác sĩ đã qua, bà Lụa khỏe hơn và tiếp tục chiến đấu với ung thư.
Bà Lụa duy trì dùng thuốc nam và uống hoa đu đủ đực suốt 4 năm. Khối u không mất đi nhưng cơ thể bà khỏe khoắn và linh hoạt lại như bình thường. Sau 4 năm kiên trì đó, bà Lụa không còn sử dụng bất cứ loại thuốc hay thực phẩm hỗ trợ nào, cơ thể vẫn luôn khỏe mạnh. Bà sinh hoạt và làm việc như người bình thường đến nay đã gần 16 năm.
Thời điểm phát hiện bệnh ung thư, hai con của bà Lụa đều chưa lập gia đình. Khi ấy, bà ao ước được nhìn các con có tổ ấm riêng mới có thể yên tâm ra đi, nên luôn lấy đó làm động lực sống. Hiện tại các con của bà đều thành đạt, có gia đình riêng, còn sinh cho bà một đàn cháu kháu khỉnh.
Theo Tổ chức Ung thư toàn cầu (GLOBOCAN), ung thư phổi là bệnh ung thư phổ biến thứ hai trên thế giới (chiếm 11,4%) với khoảng 2,2 triệu ca mắc mới năm 2020. Tỷ lệ tử vong do ung thư phổi cao nhất trong tất cả bệnh ung thư, với gần 1,8 triệu ca tử vong trong năm.
Ở Việt Nam, ung thư phổi ở vị trí thứ hai sau ung thư gan với khoảng 26.000 người mắc mới và hơn 23.000 người tử vong mỗi năm. 75% bệnh nhân ung thư phổi tại nước ta phát hiện bệnh khi đã ở giai đoạn muộn.
Ung thư phổi là bệnh lý ác tính, tiến triển rất âm thầm ở giai đoạn sớm, hầu như không có biểu hiện lâm sàng. Đa số trường hợp phát hiện sớm là do khám sức khỏe định kỳ hoặc đi khám các bệnh lý khác tình cờ phát hiện ra, điển hình như trường hợp của bà Lụa. Tuy nhiên, rất ít người may mắn sống khỏe mạnh sau khi phát hiện bệnh ở giai đoạn muộn như bà.
Vậy nên, các bác sĩ khuyến cáo mọi người cần khám sức khỏe định kỳ hàng năm 1-2 lần, chụp phim phổi thường quy hoặc chụp cắt lớp vi tính liều thấp cũng có thể phát hiện bất thường trên phổi. Nếu thêm các triệu chứng bất thường về hô hấp như ho, khó thở, khạc đờm, cần khám ngay để tầm soát ung thư và điều trị kịp thời.
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét