Lê Minh Chí
Em nói "thích bông Hồng"
Anh mua cây Hồng, anh trồng trước sân.
Em nói "Thích ông kia"
Anh chôn ông kia dưới chân cây Hồng.
---
Rồi, gã đi tù, nàng có cả hai thứ nàng thích, nhưng nàng, lúc buồn lúc vui lẫn lộn. Khi ra ngoài với cây hồng, cũng là nơi chôn ông nọ, nàng vui, khi vào nhà nàng buồn, nàng nhớ gã. Nàng không thực sự hiểu cảm xúc của mình, nàng muốn đứng ở ngoài với cây hồng, nhưng cũng muốn vào nhà với nhiều kỷ niệm với gã và nhớ gã.
Một ngày, nàng quyết định ở luôn với cây hồng không vào nhà nữa, nhưng nỗi nhớ gã lại da diết, dằng dặc, làm nàng hoá thành… cây hồng thứ hai, đứng cạnh cây hồng thứ nhất như chị em.
Gã ra tù, về tìm nàng, chỉ thấy hai cây hồng và nhúm đất ông nọ. Nỗi nhớ dâng trào làm gã hoá điên, lang thang liều lĩnh, phá phách. Một hôm, gã nhổ phứt một cây hồng, rễ của nó đang bám chắc vào nhúng đất ông nọ, làm san phẳng nhúm đất. Khi rời khỏi mặt đất, nó héo queo rồi chết tươi, một cách tức tưởi.
Tiện tay, gã bấu mạnh vào thân cây hồng thứ hai để nhổ. Phập một cái, thân hoa hồng trồi ra hàng gai nhọn hoắt, ghim vào tay gã chảy máu. Máu chảy làm gã bừng tỉnh, hết điên. Hoa hồng nhuốm máu gã, trở lại thành người, đó chính là nàng của gã. Nàng nắm tay gã bước vào nhà, nói bao lời mà từ khi hoá thành hoa hồng nàng không nói được. Nàng hứa không đòi hỏi vô lý nữa, gã nói không hành động điên rồ nữa.
Cũng từ đó người ta tương truyền rằng, hoa hồng có gai là do hành động điên khùng của tình yêu, chớ trước đó nó không có gai đâu nha.
Anh mua cây Hồng, anh trồng trước sân.
Em nói "Thích ông kia"
Anh chôn ông kia dưới chân cây Hồng.
---
Rồi, gã đi tù, nàng có cả hai thứ nàng thích, nhưng nàng, lúc buồn lúc vui lẫn lộn. Khi ra ngoài với cây hồng, cũng là nơi chôn ông nọ, nàng vui, khi vào nhà nàng buồn, nàng nhớ gã. Nàng không thực sự hiểu cảm xúc của mình, nàng muốn đứng ở ngoài với cây hồng, nhưng cũng muốn vào nhà với nhiều kỷ niệm với gã và nhớ gã.
Một ngày, nàng quyết định ở luôn với cây hồng không vào nhà nữa, nhưng nỗi nhớ gã lại da diết, dằng dặc, làm nàng hoá thành… cây hồng thứ hai, đứng cạnh cây hồng thứ nhất như chị em.
Gã ra tù, về tìm nàng, chỉ thấy hai cây hồng và nhúm đất ông nọ. Nỗi nhớ dâng trào làm gã hoá điên, lang thang liều lĩnh, phá phách. Một hôm, gã nhổ phứt một cây hồng, rễ của nó đang bám chắc vào nhúng đất ông nọ, làm san phẳng nhúm đất. Khi rời khỏi mặt đất, nó héo queo rồi chết tươi, một cách tức tưởi.
Tiện tay, gã bấu mạnh vào thân cây hồng thứ hai để nhổ. Phập một cái, thân hoa hồng trồi ra hàng gai nhọn hoắt, ghim vào tay gã chảy máu. Máu chảy làm gã bừng tỉnh, hết điên. Hoa hồng nhuốm máu gã, trở lại thành người, đó chính là nàng của gã. Nàng nắm tay gã bước vào nhà, nói bao lời mà từ khi hoá thành hoa hồng nàng không nói được. Nàng hứa không đòi hỏi vô lý nữa, gã nói không hành động điên rồ nữa.
Cũng từ đó người ta tương truyền rằng, hoa hồng có gai là do hành động điên khùng của tình yêu, chớ trước đó nó không có gai đâu nha.


Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét