Lê Minh Chí
Hai thằng bạn 60 tuổi, cùng học chung trường, gặp nhau. Một thằng tên John nói: "Tao mới nghĩ hưu vài tháng, chán quá mày!".
Jack trả lời: "Tao có hơn gì mày, nhưng bây giờ tạo ngộ ra rồi."
John nghe nói, mừng quá hỏi ngay: "Mày có kế gì chỉ tao với."
Jack nói ngay: "Mày hãy tìm về tuổi học trò mà sống, sẽ hết chán, mà còn yêu đời muốn sống thêm 60 năm nữa."
John nói ngay: "Tưởng gì, nhiều người nói vậy. Tao bắt chước nghe nhạc học trò, mà nghe không vô. Đọc sách tuổi học trò, thấy nó nhảm nhí, không thực tế."
Jack nói: "Nhiều người không hiểu chỗ đó. Này nhé, mày cho tao biết tuổi học trò có đặc điểm gì?"
John trầm ngâm một chút rồi nói: "Phải học bài, cái này tao sợ, lãng mạn, mơ mộng, yêu đương lăng nhăng... nhiều thứ lắm tao kể không hết."
Jack nói: "Mày kể gần đủ rồi, chỉ thêm là, sống không có tiền, nhưng không quan tâm tới tiền, vì tiền cha mẹ lo."
John hỏi: "Vậy thì sao?"
Jack nói: "Tuổi 60 mày sống nhờ tiền hưu, tiền để giành ở đâu đó, mày hãy dùng nó sống cho hết đời mày, sống đơn giản để không phải lo nghĩ về tiền bạc nữa, kế đến mày hãy nghiêm túc học thứ gì đó cho đầu óc lúc nào cũng tư duy mơ mộng, và cuối cùng, hãy thật lòng yêu ai đó lãng mạn một chút, thực chất cũng được, yêu đơn phương cũng được."
Jack nói thêm: "Mày làm được 3 điều đó, mày sẽ không chán, mà còn muốn sống thêm 60 năm nữa, như tao đang muốn sống nè."
John nói: "Nói đến học là tao sợ rồi."
Jack nói: "Mày học những thứ mày thích, những thứ cụ thể như nấu ăn, làm vườn, trồng cây, tiếng Anh... Hoặc học những thứ trừu tượng, như học từ câu chuyện đời của người khác, học từ những cái rắc rối của cuộc đời mày, như người ta hay viết hối ký đó, hay như tao, thích tìm hiểu triết lý cuộc sống. Nhiều thứ học lắm, quan trọng là nhớ theo đuổi nó."
Jack thêm: "Bằng cấp không quan trọng bằng thứ mày học được gì trong cuộc đời này."
John hỏi tiếp: "Tao hỏi thật, vậy mày đang yêu ai?"
Jack nói ngay, nhưng chỉ mới nữa câu, nó chuyển hướng: "Tao yêu... ai... chỉ trong bạn bè mình thôi."
Jack vừa nói xong, nghe tiếng ben trong điện thoại, nó biết là nàng. Nó bật messenger lên và bấm vào ngón tay. John giả bộ như không thấy.
John hỏi: "Nàng hả?" Jack: "Ừ!"
John không hỏi nữa, nhưng nó nghĩ thầm: "Tao biết ai rồi. Hèn chi nó yêu đời ghê!"
***
Lê Nga
- Bạn khỏe không, mình đang chăm cây kiểng, thế bạn đang làm gì vậy? Đâu có ai đâu, là bà hàng xóm đang bế cháu nội, bà đang cho cháu ăn sữa. Sao cơ, không phải cháu của mình , mình sống độc thân có một mình, mình nói hoài mà bạn không nhớ sao. À thôi để lát nữa mình gọi lại, trước nhà mình có việc gì mà ồn ào quá, mình ra xem chút, bye bạn.
- Ông Jack ơi, ông bế cháu một chút đi, nó cứ khóc, chắc đòi ông nội bế. Sao cha mẹ nó hôm nay về trễ vậy không biết, rõ khổ!
Bà Jack đặt cháu vào tay chồng, vừa đi vừa nói.
Jack bế cháu nội trên tay rồi thoáng nhận ra mình có còn yêu như thuở học trò được sao?
- Bạn ơi, mình nghĩ: con đường một chiều là con đường có trật tự, không có tai nạn giao thông, tình đơn phương muôn đời là tình đẹp. Jack giật mình ngoảnh lại thì ra anh bạn John nãy giờ vẫn đứng cạnh bên, anh ta nói xong, chầm chậm rảo bước về phía cửa rào rồi ngoảnh lại nhìn Jack, miệng cười thật tươi...
***
Tâm Tình Của Jack
Sau khi John đi khỏi, Jack từ từ trở lại với thực tại. Đứa cháu nội trên tay lại khóc, vì nó tè, Jack lúng ta lúng túng không biết cách nào để vừa dỗ nó nín, vừa thay tã cho nó. Bà Jack bước tới, giành lấy đứa cháu và không quên nhắc gã trở về với các cuốn sách triết của gã. Jack ngượng ngịu bước vào nhà, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy khó hiểu cho chính mình.
Gã từng nghĩ rằng, cái gì gã cũng có thể làm, nếu gã muốn, bằng cách tìm kiếm trên mạng và trong sách vở, nhưng trong hoàn cảnh này gã không thể.
Các con của gã có việc làm ổn định, đồng lương khấm khá, đã ra ở riêng, và không cần đến sự giúp đở của gã, ít nhất là chúng nó đã nói với gã như vậy. Vài năm trước khi nghĩ hưu, gã đã giảm bớt công việc, và tự giảm bớt tiền lương, vì gã thấy không cần kiếm tiền nữa. Gã sống đơn giản, số tiền gã có được trong thời gian làm việc, đủ để gã sống đến cuối đời mà không phải lo toan.
Việc cảm thấy mình không còn trách nhiệm với con cái, khiến gã không thiết tha trong việc kiếm tiền nữa. Gã bắt đầu làm việc vì trách nhiệm, vì lời hứa nhiều hơn. Cái gì hứa, gã làm đến nơi đến chốn. Làm việc vì trách nhiệm không vì tiền, khiến gã cảm thấy thấu hiểu cuộc đời hơn và nhiều cảm thông hơn. Gã bắt đầu cảm thấy mình có trách nhiệm với người khác, và rồi từ trách nhiệm đó, gã đã yêu người ta lúc nào không hay. Đó là cảm xúc chân thật mà gã chưa từng trải qua.
Tôi đọc đâu đó trong bài viết về Bill Gates: Khi người đàn ông không còn trách nhiệm với con cái, ông ta sẽ tìm kiếm để có trách nhiệm với người khác, và đó là khởi đầu cho một tình yêu mới, cho dù đó là tình đơn phương hay không.
***
Lê Nga
Leminh Chi, trong đoạn văn "ngoại truyện ", anh viết : nhân vật Jack có nội tâm rất phong phú, được tả bằng giọng văn điềm đạm của tuổi 60. Chúc cho anh bạn Jack có một tình yêu đẹp, có nhiều niềm vui và hài lòng với cuộc sống của mình. Cảm ơn anh Leminh Chi đã có bài viết thú vị cống hiến cho người đọc .
***
Lê Nga đây là góc nhìn về tâm lý nhân vật bị thay đổi theo hoàn cảnh (mâu thuẫn giữa các mặt đối lập).

**
Nhớ có bạn trích dẫn:
Mênh mông góc biển chân trời
Biết trong thiên hạ ai người tri âm?
Cá buồn cá lội tung tăng
Người buồn, người biết đãi đằng cùng ai?
***
Thu Trang Nguyen Thi
Leminh Chi
Góc bể chân trời dù mênh mang,
Tri âm thiên hạ mãi đi tìm.
Dừng đây một thoáng tình tri kỷ,
Ta có đây rồi, ôi tìm chi!


Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét