11/2/22

Về bài hát: Cho đời chút ơn


Hôm chợt thấy em đi về bên kia phố
Trong lòng bỗng vui như đời rất lạ
Tôi tìm thấy tôi theo từng gót xa
Làm lời lá bay trên đường đi
Tôi tìm thấy tôi như giọt nắng kia
Làm hồng chút môi cho em nhờ.

Vì yêu em mà tôi thấy đời rất lạ và rất đáng yêu, và rồi tôi đã tìm thấy tôi như là giọt nắng để làm hồng môi em. Vì yêu em, tôi thấy mặt đất này là chốn thiên đường với cảm nhận:

Môi thiên đường hót chim khuyên
Ôi tóc trầm ướp vai thơm
Ta nghe đời rất mênh mông
Trong chân người bước chầm chậm.

Hãy còn bước đi cho bình minh lên sớm
Cho đời chút ơn biết tà áo nọ
Em là phấn thơm cho rừng chút hương
Là lời hát ca cho trần gian

Và rồi cuối cùng, tôi ở chốn thiên đường này và mộng về em suốt đêm:

Dưới phường phố kia có người nhớ em
Nằm mộng suốt đêm trong thiên đường.

Tuy nhiên, nói rộng hơn, “Cho đời chút ơn” không chỉ là tình yêu giữa “Tôi và Em” mà là một ca khúc đẹp đẽ và trong trẻo, mà theo như lời Trịnh Công Sơn thì bài hát này ông viết để tỏ lòng biết ơn đối với tất cả những người con gái được sinh ra làm cho cuộc đời này trở thành một mùa xuân. Nghĩa là, ông ca tụng tình yêu thông qua cảm nhận của ông khi yêu một cô gái, chỉ “chợt thấy em đi về bên kia phố” mà đã nổi sóng trong lòng rồi.

Với ông, điều buồn bã là tình yêu luôn luôn song đôi cùng thân phận. Nhưng thân phận hữu hạn mà tình yêu thì lại vô cùng. Cho nên khi còn tồn tại là còn tình yêu, còn ca tụng tình yêu.

Giống với một câu thơ:
 
Tôi còn buồn là tôi còn sống.
Tôi còn viết là tôi còn yêu.
Tôi hết yêu là tôi đã chết…

Nếu không có cái đẹp của những má môi hồng kia thì lấy đâu ra…cảm hứng để sống nhỉ!

Không có nhận xét nào :