2/4/18

MÁ ÚT


Van huynh

Bạn bè đọc nha, mình viết tuy lôm côm nhưng chuyện nầy gần như câu chuyện thật.
---

Nhà nghèo, nhưng chị em nó vẫn có những chuyến dã ngoại ngon lành...

Nó nhớ lại...

Đầu mùa mưa, sáng sớm, đang ngủ, Má lay 2 chị em nó đem nào rỗ, nào xô , mẹ dẫn tụi nó đi bắt cá Nhái...

Không biết Má sưu tầm hồi nào mà biết được cái ao cạn, nước lội tới mắc cá, mà cá Nhái thì " nhiều trời thần" ( em nó gào lên như vậy khi bước chân xuống ao)
Chị em nó được 1 ngày vùng vẫy, vui hết hơi...

Cá Nhái đem về không biết làm gì. đổ vô cái lu nhỏ trước nhà . Sau lần đó chị em nó biết con Cá Nhái biến thành con Ếch ra sao.

Rồi Má nó bệnh mất, ngày tiễn đưa Má cũng đúng vào ngày mưa và xui khiến thế nào Má nó chôn đúng ngay mé ao, cạnh ruộng. Dì Út nắm chặt tay 2 chi em, trong lòng nó như có bão. Vậy mà bọn "Cá Nhái" vẫn hồn nhiên tung tăng quẩy đuôi...

Sau ngày Má mất, Ba dẫn 2 chị em lên Long Khánh làm ăn.

Nhìn 3 cha con lầm lũi, dì Út nghẹn ngào nói với theo, "Có gì dẫn tụi nhỏ về em nuôi nhen anh Hai"

Hai tháng sau Ba dẫn 2 con về, đứa nào đứa nấy ốm nhách, đen thui, lấm lem...!
Dì Út đau lòng, tắm rửa cho thằng em mà nước mắt nhỏ dài.

Lần nầy Dì Út năn nỉ anh rễ cho 2 cháu ở nhà để tụi nhỏ học hành. Rồi Ba lại đi...

Dì Út may quần áo cho Khách, thay chị nuôi cháu. Vốn đẹp người, đẹp nết, nhiều người ở xóm trong , xóm ngoài đến dạm hỏi, dì đều từ chối.

Bà ngoại bực mình, "Mầy định làm bà cô cho tới chết hả?"

"Con lấy chồng ai lo cho tụi nhỏ, Má?"

Chuyện chồng con không nghe Ngoại nhắc nữa. 

Nhiều lúc đang ngủ, nghe tiếng gà gáy, giật mình tỉnh giấc, Nó còn thấy Dì Út vẫn còn thức may đồ... Dì muốn cháu mình không khổ.

Bà Ngoại có lần nói, "Tụi con kêu dì Út bằng MÁ luôn đi."

Con em nó thì mau mắn gọi "Má Út" riêng nó thì không, nó nghĩ, kêu vậy là nó quên Má nó rồi, mà nó chỉ có 1 người mẹ thôi... Nó đang nhớ Má nó đến nao lòng...!!!

Chiều nay, sau khi cơn mưa vừa dứt hạt. Dì Út kêu 2 chị em nó chuẩn bị nhang, hột quẹt và lon nước Yến... (Má nó thích uống nước yến)

Rồi Dì Út với tay, lấy 2 cái rỗ đem theo.

Mộ Má nó nằm trơ trọi 1 mình giữa đồng...3 Dì cháu đốt nhang trước mộ.

2 chị em nó lại được tung tăng lội bì bõm dưới nước vớt Cá Nhái...

Leo lên bờ, em Nó chỉ vào lon nước Yến

"Chắc Má uống rồi hé Má Út..." Rồi tu một hơi.

Nhìn Dì Út đang ngồi gom đồ đem về, tóc dì bay bay ngược sáng, Nó mới nhìn kĩ gương mặt dì Út sao giống má nó quá...Bất chợt nó nắm tay dì Út và nói

"Chiều rồi, mình về... Má"

31/3/2018

---

Rồi má Út nuôi hai Cá Nhái thành hai con Ếch to. Chúng phóng ra khỏi ao, đứa thì qua Mỹ, đứa thì ở Sài Gòn. Đứa con gái ở Mỹ làm hồ sơ bảo lãnh má Út sang. Ở vài tháng, má Út nói: "Má về thăm má tụi bây." Rồi má Út ở miết ngay mé ao, cạnh ruộng nơi có mộ phần của Má tụi nhỏ. Thằng Hai ở Sài Gòn nghe tin má Út về, một mực đòi má Út lên Sài Gòn sống với nó. Ở với nó vài tháng má Út lại về, và lần này má Út không chịu đi đâu nữa.

Trong một đêm mưa tầm tả, má Út khấn thầm với chị Hai, "Hai con đã nên người, chị an tâm nha." Đến cuối đời, má Út vẫn ở vậy, không lo nghĩ gì đến bản thân mà chỉ lo cho người khác. Tiếng thì thầm của má Út như vang xa, rồi dội lại trong đêm, nghe như có tiếng chị Hai phảng phất đâu đó, "Chị nhớ Út lắm..." Đêm đó, má Út ngủ một giấc dài và không trở lại nữa. Tụi nhỏ làm mộ phần má Út ngay bên cạnh mộ Má nó.

Đó là vùng đất nuôi chúng lớn khôn, là nơi ở vĩnh viễn của những người mẹ của chúng, mà đi đâu, ở đâu, làm gì chúng nó cũng nhớ, cũng thương. Đó là quê hương của chúng.

Không có nhận xét nào :