2/11/23
Chuyến đi khó quên - thăm Thần Núi Cali (bài 5)
Nguyễn Đức Trọng & Thanh Đan
Virginia, 16/10/2023
Trước chuyến đi, chúng tôi đã dự trù dành thời gian thăm viếng cho mỗi National Park (NP) là một ngày, nhưng khi tham khảo với anh Toàn thì anh cho biết ít nhất phải dành hai ngày cho Yosemite mới tạm đủ. Sau khi nghiên cứu lại các tài liệu, tôi cũng đồng ý như vậy, thế là có chuyện cắt bớt những chương trình thăm viếng bạn hữu khác.
Từ thành phố Fresno trực chỉ về hướng Bắc trên đường CA-41 độ một tiếng 30 phút là đến cổng vào phía Nam của Yosemite. Vừa qua khỏi cổng là một thắng cảnh nổi tiếng của Yosemite là Mariposa Grove, một khu rừng với độ vài trăm cây Sequoia khổng lồ rất đáng xem. Tuy nhiên, với những ai đã từng đi qua Sequoia NP như chúng tôi vừa ghé hai hôm trước thì có thể cho qua để đỡ mất thời giờ.
Hỏi thăm cô nàng Kiểm Lâm (Ranger) nơi cổng vào đường đi Glacier Point, có thể nói là thắng cảnh hạng 5*, thì cứ việc chạy thẳng trên đường Wawona Road độ 45 phút và khi gặp ngả rẽ bên phải chỉ Glacier Point thì cứ theo đó mà đi độ 35 phút nữa sẽ đến. Cám ơn cô nàng đã vui vẻ chỉ dẫn cho xong, tôi thông báo từ giờ là ai muốn ăn chi thời ăn, tôi sẽ không ngừng lại bất cứ điểm tham quan nào (view point) cho đở phân tâm và lạc đường như chuyến đi Kings Canyon hôm qua làm nàng nào cũng cười. Nhưng trời nào có chìu người, vừa qua khỏi ngả rẻ vào Glacier Point độ 10 phút thì đã thấy một dãy xe đậu dài phía trước, thế là tôi cũng phải tăp vào xếp hàng theo họ. Nhìn hàng xe bất động cả 15 phút, thật nản, có vài người đã quyết định quay đầu tìm những thắng cảnh khác mà xem. Riêng tôi thì quyết định chờ vì đã dự trù nguyên ngày hôm nay cho Glacier Point.
Cũng giống như Sequoia và Kings Canyon NP, khi qua khỏi cổng Nam của Yosemite là làn sóng Wi-Fi yếu dần rồi tắt hẳn nên không có chuyện lướt sóng (surf internet) như ngồi chờ trong phi trường. Ngồi chờ đã khá lâu, tôi bước ra thả bộ một chút thì may quá đã thấy những xe phía trước rồ máy, hẳn là sắp được giải tỏa. Tôi cũng nhanh chân chạy về xe ngồi chờ, và may quá chỉ chừng 5 phút sau là hàng xe chuyển động, nhưng phải chờ cho đoàn xe từ trong đi ra hết thì mới đến phiên đoàn xe mình đi vào.
Chầm chậm, lắc lư theo đuôi các xe chạy trước, chạy một chốc thì gặp hệ thống đèn đường dã chiến (dành cho đoạn đường nào bị hư hại từ hai lằn xuống một, hoặc thay đổi). Được một đoạn thì thấy một cây Sequoia to tướng độ ba người ôm nằm đổ ngang đường, các nhân viên kiểm lâm đang cắt và đã dẹp sạch phân nửa. Thật là may và cũng xin tuyên dương các nhân viên kiểm lâm và thợ làm đường đã nhanh tay cắt và dọn dẹp sạch con đường giúp tái lập lưu thông nhanh chóng.
Đoạn đường Glacier Point Road khá ngoằn ngoèo, cứ như rắn lượn, tốc độ giới hạn là 25 dặm/giờ. Do lạnh và có tuyết sớm, nên thường đóng không cho lưu thông từ tháng 11 đến tháng 5 hàng năm, như thế cũng tiện cho các cụ là không phải thủ áo lạnh quá nhiều khi ghé thăm nơi đây.
Nói thế chứ các bạn cũng nên mang theo áo khoát hay áo gió vì nhiệt độ thay đổi trên vùng núi này thật nhanh. Từ địa điểm Washburn Point đến Glacier Point, cách nhau vài phút lái xe đã cách nhau một trời một vực. Ở Washburn Point tôi đã trùm ba áo mà vẫn lạnh, đến Glacier Point thiếu điều muốn ở trần. :-)
Đứng nhìn Half Dome(HD) to lớn trước mắt thật kinh khủng, có hình dáng một khối đá tròn hình mũ bị cắt thẳng một nửa phía trước. Dù cùng nhìn Half Dome, nhưng từ Washburn Point thì thấy HD không lớn lắm cùng hai thác nước trên lối mòn (hiking trail) đi HD, bên dưới là Vernal Fall và cao hơn là Nevada Fall. Nhưng ở địa điểm Glacier Point thì hình ảnh Half Dome trông giống như một khối đá to muốn đập vào mặt người xem.
Chỉ tiếc là từ cả hai điểm ngoạn cảnh này, du khách không nhìn thấy được cảnh bà con leo lên đỉnh Half Dome với sự trợ lực của hàng dây cáp. Đoạn đường (hiking trail) leo lên đỉnh Half Dome và trở về là 14-16 dặm, độ cao đạt được cho đoạn này 4800 Ft, cần từ 10-12 tiếng cho một người có thể lực tốt, vì đường đi khá là dốc. Họ khuyên là ai muốn leo thì nên khởi hàng từ sớm 4,5 giờ sáng và nếu đến 3:30 chiều vẫn chưa lên đến đỉnh của Half Dome thì nên quay trở về. Với tôi, ở cái tuổi thất thập chắc chắn là không dám vừa đi bộ vừa leo dốc 7,8 miles, rồi trớ về đổ dốc thì chỉ có nước bỏ xác giữa đường. Chỉ riêng phần bám dây cáp leo lên đỉnh Half Dome đã muốn ngất ngư rồi, mất chừng 30 phút leo lên và xuống thì hơn một chút, mà lại không có bậc thang rõ ràng.
Các bạn nào muốn thử sức mình với thiên nhiên thì cũng nên đi Yosemite một chuyến và chinh phục đỉnh Half Dome một lần cho vui. Cuối bài tôi tôi có đăng đường nối đến hai trang nhà với những tin tức hừu ích cho những ai có ý thích. Một bài trong đó của một cô VN tên là Melllypoo*, viết bằng tiếng Anh.
Ghé vào thắng cảnh Mariposa Grove, định lái một vòng ngắm cảnh rồi về, nhưng họ không cho mình tự lái, phải ngồi xe buýt (free) của họ đi và về. Thấy cũng nhiêu khê và mệt rồi nên chúng tôi chạy luôn về khách sạn, căn cứ hậu cần mới cho Yosemite là tại phố nhỏ Mariposa. Con phố này nhỏ thật, đi lên đi xuống thăm vài cửa hàng cũng chỉ mất chừng 60 phút. Trời sắp vào thu, nắng sao vần còn nóng quá chừng ở phố núi này. Hỏi thăm cô chủ một gian hàng bán đồ lưu niệm thì cô cả cười cho biết khí hậu như hôm chúng tôi ghé là lý tưởng nhất rồi đó so với cả năm.
Kỷ niệm với phố nhỏ Mariposa là cả ba chúng tôi hào hứng đi ăn món mì Nhật, chụp hình thì rất đẹp, thiên hạ trên Google khen cũng lắm. Ba đứa, mỗi người gọi tô mì một kiểu cách khác nhau để so sánh. Trước khi ăn chụp hình lại cẩn thận làm kỷ niệm. Nhưng sao lạ vậy, mới ăn gắp mì đầu tiên ai nấy đều khựng lại. Hỏi ra thì mặn quá, tôi gọi món mì thêm phần Miso đặc biệt lại còn mặn hơn ai hết, đúng là tổ trác. Ai cũng bỏ dở nửa chừng, không cách chi nuốt cho trôi cả tô, có lẽ muối đang được "on sale" tuần này chăng. Rút kinh nghiệm qua ngày hôm sau chúng tôi kéo nhau đi ăn tiệm Hamburger cho tiện, vì có nhiều món và rau cỏ tươi để lựa chọn. Tuy cũng có nhà hàng Tàu ở đối diện khách sạn, nhưng xem thực đơn không có gì hấp dẫn, mà giá lại khá cao, nên không được chọn.
Qua hôm sau, chúng tôi vòng trở lại Yosemite, lần này thì đi vào bằng cổng phía Tây Nam, chạy dọc theo con sông Merced River và qua cái cổng đá nổi tiếng "Arch Rock Entrance". Nhờ mùa thu và đông vừa qua mưa tuyết nhiều, nên hàng thông dọc hai bên đường đi xanh um, thêm là dòng nước của Merced River khá dồi dào nên thả mắt nhìn cảnh sắc thật đã. Nhiều cô cậu thích chí còn rủ nhau xuống tắm mát và chụp hình.
Cảnh đẹp của Yosemite quá nhiều và thật hùng vĩ, ai muốn đi nhìn cho tạm đủ cần bỏ ra một tuần là ít, cộng vào đó cặp chân cũng cần phải thật cứng. Chúng tôi đã giới hạn chuyến đi này là chỉ nhìn ngắm chứ không dám nghĩ đến chuyện thả bộ trên các lối mòn vào thăm tận nơi các địa điểm đẹp. Tức là chỉ "cởi ngựa xem hoa" thôi, dù là tư xa. Thế mà rời khách sạn từ lúc 9am, đến mãi 3pm mới xong các phần chính với những nơi như Tunnel View, Valley View, Sentinel Beach, Curry Village, Yosemite Village, và cuối là núi đá hoa El Capitan.
Hai điểm gây nhiều ấn tượng nhất cho tôi là Half Dome và El Capitan. Tại El Capitan, dù quên mang theo ống nhòm nhưng cũng may là với máy chụp hình loại "point and shhot" và cell phone, chúng tôi vẫn tìm ra được vài người đang leo núi trên cái vách gần như thẳng đứng. Với mắt thường thì chẳng thấy gì, tôi cầm máy hình đến mõi cả tay mới tìm ra được hai ba người đang leo. Mừng quá! Tại đây, chúng tôi gặp hai cậu người Nhật vừa thành công chinh phục ngọn El Capitan nên vội xin chụp chung một ảnh làm kỷ niệm. Hỏi thăm mới biết hai cậu từ Nhật qua, và cả hai đã mất ba ngày để leo lên đỉnh của El Capitan, và từ đỉnh đi đường vòng xuống dưới bằng cách đu dây mất 3 1/2 tiếng. Với Half Dome**, sáu bảy năm trước khi còn khỏe, tôi có rủ cô hàng xóm trèo thử một lần nhưng cô nhất định từ chối, vì cô sợ nhất là các màn leo trèo, người ta đi một giờ thì cô phải mất gấp ba là ít, lạng quạng bỏ xác đương trường. Để biết thêm các bạn nên đọc bài viết của cô Melllypoo, cũng khá hào hứng.Mời các bạn vào Google Album cùng ngắm vài thắng cảnh của Yosemite NP.
Yosemite National Park
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét