Ảnh minh hoạ từ Internet |
Một bạn học của con gái tôi tại trường đại học Berkeley đã quyết định trở về Việt Nam sống và làm việc. Chàng trai này ra trường tháng 12 rồi, ngành software engineering. Khoảng 3 tháng trước khi ra trường, cậu đã gởi đơn xin việc tới vài công ty ở Việt Nam và vài công ty ở Mỹ. Các công ty Việt Nam phỏng vấn cậu ta online, và một công ty đã quyết định thuê. Hôm rồi cậu đã trả nhà thuê, bán chiếc xe đã chạy 4 năm, làm một buổi tiệc nhỏ chia tay, và rồi hôm nay đã về tới Việt Nam.
Cậu này theo gia đình định cư ở Mỹ khoảng 8 năm trước, gốc người Cần Thơ. Cha mẹ cậu qua Mỹ ở được hơn một năm, đã quyết định về Việt Nam sinh sống. Một mình cậu ở lại Mỹ, cậu thuê một căn phòng để ở, mua một chiếc xe để đi học và làm vài việc vặt để kiếm sống. Cậu cũng đã có quốc tịch Mỹ, một thuận lợi để ra vào nước Mỹ mà không bị hạn chế thời gian lưu trú ở Việt Nam.
Trong số các bạn bè của con tôi, có cả du học sinh Trung Quốc, Hàn, Nhật, nhưng tôi không bao giờ nghe nói về việc chọn lựa về hay ở đối với du học sinh Hàn và Nhật. Chỉ có du học sinh Việt Nam và Trung Quốc nói nhiều về đề tài này. Tra cứu các quốc gia được miễn thị thực vào Mỹ, tôi thấy có Hàn và Nhật. Có thể, đây là lý do làm công dân các nước này xem việc qua Mỹ là bình thường, và từ đó không đặt nặng việc chọn lựa giữa về hay ở sau khi du học Mỹ?
Câu chuyện này cho thấy, nếu không có rào cản trong việc qua lại nước Mỹ, việc lựa chọn sống ở đâu không quan trọng bằng việc có được một việc làm và sống với người thân của họ.
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét