25/8/18
Người Mỹ mạnh mẽ vì ... buồn?
Xóm tôi có một bà Mỹ già, sống một mình cùng với chú chó phốc. Thỉnh thoảng, cô con gái đến đẩy bà đi dạo trên chiếc xe lăn, chú phốc cũng được móc vào tay xe đi quanh khu xóm. Gặp ai chú phốc cũng sủa, còn bà Mỹ già thì giơ tay "Hello", khuôn mặt bà rạng ngời. Chỉ một buổi sáng rảnh rỗi, rồi cô con gái về nhà của cô và sống ... một mình.
Tôi biết gia đình này khoảng 8 năm trước khi tôi qua Mỹ định cư và sống gần nhà họ. Lúc đó, hai vợ chống Mỹ già này có 2 người con, một trai một gái tuổi dưới 30. Sau vài tháng, nghe nói cậu con trai cưới vợ rồi đi qua sống ở tiểu bang khác. Khoảng năm sau, đứa con gái dọn ra ngoài gần đó, sống với bạn trai.
Còn lại hai ông bà hủ hỉ với nhau. Mỗi sáng tôi thấy họ đi dạo cùng với 2 chú chó phốc. Gặp cơ hội thuận lợi là tôi lân la tán chuyện để luyện tiếng Anh, cũng hy vọng giúp ông bà đở buồn. Vài tháng sau, tôi thấy bà phải ngồi xe lăn vì bệnh loãng xương, ông phải móc dây 2 chú chó 2 bên tay xe, đẩy bà đi dạo. Rồi một chú chó chết, như một điềm gở báo trước. Khoảng 1 tháng sau, tôi thấy xe nhà quàn đến rước ông đi. Bà còn lại một mình với một chú chó. Tôi thấy đứa con trai về thăm bà một lần, lúc xe nhà quàn đến rước ông.
Hôm rồi, thấy cô gái đẩy xe đưa bà đi dạo, tôi lân la nói chuyện mới biết thằng bạn trai của cô đã bỏ đi và cô sống một mình. Cô nói, cũng có ý định về sống với bà, nhưng không phải bây giờ.
Câu hỏi là: Phải chăng, khi tự chủ được cuộc sống, người ta mạnh mẽ hơn và cũng là nguyên nhân làm người ta cô đơn, hay ngược lại, bản chất của con người là ... cô đơn, nên họ mạnh mẽ và độc lập.
Nhớ lúc ở Việt Nam, những năm 80, 90 thế kỷ trước, người ta nghèo nhưng lúc nào cũng sống đông đúc vui vẻ bên nhau. Những gia đình 3 thế hệ là chuyện thường, nhưng giúp đở nhau, chia sẻ, vui buồn cùng nhau. Thời thế thay đổi, khi các gia đình ngày càng khá giả lên, họ bắt đầu phân tán, ít chia sẻ và tìm đến sự riêng tư cá nhân và cô độc. Có vẻ như, khi giàu có hơn, người ta mạnh mẽ hơn, và khi mạnh mẽ người ta thích cô đơn và thích ... buồn.


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét