![]() |
| Nội chiến Mỹ (ảnh Internet) |
Tôi không thích nói về chính trị trên Facebook - lịch sử chính trị là công việc của tôi, và sau tất cả, các bạn là bạn của tôi, nhưng có một điểm phi đảng phái quan trọng để bàn luận hôm nay.
Cái gì Bannon (Cố vấn Tòa Bạch Ốc) đang làm - kịch tính nhất với lệnh cấm đêm qua, sự nhập cư từ bảy quốc gia phần đông người Hồi giáo - đang tạo ra cái gì được biết đến như là một "sự kiện gây sốc."
Sự kiện như vậy là bất ngờ, khó hiểu, và ném một xã hội vào hỗn loạn. Mọi người tranh giành để phản ứng với sự kiện này, mà thường gây ra sự rạn nứt, và người gây ra sự kiện này, có thể khoét sâu vết nứt bằng cách tuyên bố rằng, chỉ có họ mới biết làm thế nào để khôi phục lại trật tự.
Khi các nhà đối lập nói ra, tác giả của sự kiện gây sốc này gọi họ là kẻ thù. Khi xã hội quay cuồn và tâm trạng giận dữ dâng cao, những người gây nên sự kiện gây sốc này thực hiện một trò ảo thuật để đạt được mục tiêu thật sự của họ, một mục tiêu mà họ biết là cực kỳ không ai muốn, nhưng mà lúc đó, tất cả mọi người đã bị phân tâm khi họ chiến đấu cho sự kiện đầu tiên này. Không còn sự chống đối có phối hợp chống lại mục tiêu thực sự; Sự chống đối phân chia theo dòng người ủng hộ được tạo ra bởi sự kiện gây sốc này.
Lệnh Hành Pháp đêm qua có tất cả các điểm nổi bật của một sự kiện gây sốc. Nó đã không được xem xét lại bởi bất kỳ cơ quan chính phủ, hoặc các luật sư trước khi nó được phát hành, và các chuyên gia chống khủng bố nhấn mạnh rằng họ không yêu cầu điều đó. Những người được giao nhiệm vụ thực hiện nó, đã không có hướng dẫn về việc làm thế nào để thực thi. Toà án ngay lập tức đã tuyên bố vài phần của Lệnh Hành Pháp này vi hiến, nhưng cảnh sát biên giới ở một số sân bay đang từ chối ngừng thực thi nó.
Có thể đoán được, sự hỗn loạn đã theo sau và tâm trạng giận dữ đang nóng lên.
Quan điểm của tôi ở đây là: trừ khi bạn là người cài đặt nó, nó không có lợi cho ai để chơi trò chơi gây sốc này. Một cách rõ ràng, nó được thiết kế để chia rẽ những người có thể đến với nhau, vì vậy họ không thể chống lại một cái gì đó tác giả của nó nghĩ rằng họ sẽ không thích.
Tôi không biết nhiệm vụ của Bannon là gì: mặc dù tôi có vài phỏng đoán - nhưng bởi vì tôi biết rõ ý nghĩ của Bannon, tôi quả quyết rằng không có một người nào mà tôi xem như một người bạn ở cả hai Đảng - và bạn bè tôi khá rộng khắp - ai sẽ được hưởng lợi từ cái gì đang xảy ra.
Nếu chiến lược gây sốc này hoạt động, thế nhưng, nhiều trong số các bạn sẽ đổ lỗi cho nhau, chứ không phải cho Bannon, người gây ra ảnh hưởng. Và đất nước sẽ bị lừa mà cam chịu theo sau mục tiêu thật sự của họ.
Nhưng vì các sự kiện sốc này gây mất ổn định xã hội, chúng cũng có thể bị lợi dụng một cách triệt để. Chúng ta không có phản ứng như cùng các kiểu chia rẽ cũ. Chúng ta có thể dễ dàng sắp xếp chúng lại thành một mô hình cá biệt, rồi cảnh báo người dân đang châm ngòi cho sự kiện này.
Một sự kiện gây sốc thành công phụ thuộc vào tốc độ và sự hỗn loạn bởi vì nó đòi hỏi những phản ứng thiếu linh hoạt để cho mọi người chia rẽ thành những chiến tuyến được thiết lập. Ví dụ, làm thế nào các lãnh đạo Liên Minh Miền Nam thúc ép các tiểu bang miền Nam ra khỏi Liên Hiệp.
Tuy nhiên, nếu mọi người nhận ra rằng họ đang bị chơi xỏ, họ có thể vượt qua bên kia chiến tuyến cũ và tổ chức lại để thách thức các lãnh đạo đang giật dây này. Đây là chiến lược của Lincoln khi ông kết hợp cùng nhau Whigs, đảng Dân chủ, Free-Soilers, cử tri chống Nebraska, và nativists thành Đảng Cộng hòa mới để chống lại các Slave Power.
Năm năm trước, không thể tưởng tượng về một liên minh như vậy. Thành viên của các nhóm này đã nhất trí với nhau rất ít, ngoại trừ họ muốn tất cả người Mỹ có cơ hội kinh tế bình đẳng. Tuy nhiên, ngay khi họ bắt đầu làm việc với nhau để thúc đẩy một hệ thống kinh tế công bằng, họ đã tìm thấy nhiều điểm chung. Cuối cùng họ đã cống hiến cho quốc gia này một "chính quyền của dân, do dân, và vì dân."
Các lãnh đạo Liên Minh Miền Nam và Lincoln đều biết về tiềm năng chính trị của một sự kiện gây sốc. Vì chúng ta đang ở trong một sự kiện như vậy, nó đáng chú ý là Lincoln dường như có ý tưởng tốt hơn về làm thế nào để sử dụng nó.
Đây là phản ứng của nữ dân biểu gốc Việt đối với Bannon
Cố vấn tân Tổng thống Mỹ từng dự báo chiến tranh Mỹ-Trung ở Biển Đông
---
From Heather Richardson, professor of History at Boston College:
"I don't like to talk about politics on Facebook-- political history is my job, after all, and you are my friends-- but there is an important non-partisan point to make today.
What Bannon is doing, most dramatically with last night's ban on immigration from seven predominantly Muslim countries-- is creating what is known as a "shock event."
Such an event is unexpected and confusing and throws a society into chaos. People scramble to react to the event, usually along some fault line that those responsible for the event can widen by claiming that they alone know how to restore order.
When opponents speak out, the authors of the shock event call them enemies. As society reels and tempers run high, those responsible for the shock event perform a sleight of hand to achieve their real goal, a goal they know to be hugely unpopular, but from which everyone has been distracted as they fight over the initial event. There is no longer concerted opposition to the real goal; opposition divides along the partisan lines established by the shock event.
Last night's Executive Order has all the hallmarks of a shock event. It was not reviewed by any governmental agencies or lawyers before it was released, and counterterrorism experts insist they did not ask for it. People charged with enforcing it got no instructions about how to do so. Courts immediately have declared parts of it unconstitutional, but border police in some airports are refusing to stop enforcing it.
Predictably, chaos has followed and tempers are hot.
My point today is this: unless you are the person setting it up, it is in no one's interest to play the shock event game. It is designed explicitly to divide people who might otherwise come together so they cannot stand against something its authors think they won't like.
I don't know what Bannon is up to-- although I have some guesses-- but because I know Bannon's ideas well, I am positive that there is not a single person whom I consider a friend on either side of the aisle-- and my friends range pretty widely-- who will benefit from whatever it is.
If the shock event strategy works, though, many of you will blame each other, rather than Bannon, for the fallout. And the country will have been tricked into accepting their real goal.
But because shock events destabilize a society, they can also be used positively. We do not have to respond along old fault lines. We could just as easily reorganize into a different pattern that threatens the people who sparked the event.
A successful shock event depends on speed and chaos because it requires knee-jerk reactions so that people divide along established lines. This, for example, is how Confederate leaders railroaded the initial southern states out of the Union.
If people realize they are being played, though, they can reach across old lines and reorganize to challenge the leaders who are pulling the strings. This was Lincoln's strategy when he joined together Whigs, Democrats, Free-Soilers, anti-Nebraska voters, and nativists into the new Republican Party to stand against the Slave Power.
Five years before, such a coalition would have been unimaginable. Members of those groups agreed on very little other than that they wanted all Americans to have equal economic opportunity. Once they began to work together to promote a fair economic system, though, they found much common ground. They ended up rededicating the nation to a "government of the people, by the people, and for the people."
Confederate leaders and Lincoln both knew about the political potential of a shock event. As we are in the midst of one, it seems worth noting that Lincoln seemed to have the better idea about how to use it."
If you want this to make a difference, please copy and paste, don't 'share'.
Khi các nhà đối lập nói ra, tác giả của sự kiện gây sốc này gọi họ là kẻ thù. Khi xã hội quay cuồn và tâm trạng giận dữ dâng cao, những người gây nên sự kiện gây sốc này thực hiện một trò ảo thuật để đạt được mục tiêu thật sự của họ, một mục tiêu mà họ biết là cực kỳ không ai muốn, nhưng mà lúc đó, tất cả mọi người đã bị phân tâm khi họ chiến đấu cho sự kiện đầu tiên này. Không còn sự chống đối có phối hợp chống lại mục tiêu thực sự; Sự chống đối phân chia theo dòng người ủng hộ được tạo ra bởi sự kiện gây sốc này.
Lệnh Hành Pháp đêm qua có tất cả các điểm nổi bật của một sự kiện gây sốc. Nó đã không được xem xét lại bởi bất kỳ cơ quan chính phủ, hoặc các luật sư trước khi nó được phát hành, và các chuyên gia chống khủng bố nhấn mạnh rằng họ không yêu cầu điều đó. Những người được giao nhiệm vụ thực hiện nó, đã không có hướng dẫn về việc làm thế nào để thực thi. Toà án ngay lập tức đã tuyên bố vài phần của Lệnh Hành Pháp này vi hiến, nhưng cảnh sát biên giới ở một số sân bay đang từ chối ngừng thực thi nó.
Có thể đoán được, sự hỗn loạn đã theo sau và tâm trạng giận dữ đang nóng lên.
Quan điểm của tôi ở đây là: trừ khi bạn là người cài đặt nó, nó không có lợi cho ai để chơi trò chơi gây sốc này. Một cách rõ ràng, nó được thiết kế để chia rẽ những người có thể đến với nhau, vì vậy họ không thể chống lại một cái gì đó tác giả của nó nghĩ rằng họ sẽ không thích.
Tôi không biết nhiệm vụ của Bannon là gì: mặc dù tôi có vài phỏng đoán - nhưng bởi vì tôi biết rõ ý nghĩ của Bannon, tôi quả quyết rằng không có một người nào mà tôi xem như một người bạn ở cả hai Đảng - và bạn bè tôi khá rộng khắp - ai sẽ được hưởng lợi từ cái gì đang xảy ra.
Nếu chiến lược gây sốc này hoạt động, thế nhưng, nhiều trong số các bạn sẽ đổ lỗi cho nhau, chứ không phải cho Bannon, người gây ra ảnh hưởng. Và đất nước sẽ bị lừa mà cam chịu theo sau mục tiêu thật sự của họ.
Nhưng vì các sự kiện sốc này gây mất ổn định xã hội, chúng cũng có thể bị lợi dụng một cách triệt để. Chúng ta không có phản ứng như cùng các kiểu chia rẽ cũ. Chúng ta có thể dễ dàng sắp xếp chúng lại thành một mô hình cá biệt, rồi cảnh báo người dân đang châm ngòi cho sự kiện này.
Một sự kiện gây sốc thành công phụ thuộc vào tốc độ và sự hỗn loạn bởi vì nó đòi hỏi những phản ứng thiếu linh hoạt để cho mọi người chia rẽ thành những chiến tuyến được thiết lập. Ví dụ, làm thế nào các lãnh đạo Liên Minh Miền Nam thúc ép các tiểu bang miền Nam ra khỏi Liên Hiệp.
Tuy nhiên, nếu mọi người nhận ra rằng họ đang bị chơi xỏ, họ có thể vượt qua bên kia chiến tuyến cũ và tổ chức lại để thách thức các lãnh đạo đang giật dây này. Đây là chiến lược của Lincoln khi ông kết hợp cùng nhau Whigs, đảng Dân chủ, Free-Soilers, cử tri chống Nebraska, và nativists thành Đảng Cộng hòa mới để chống lại các Slave Power.
Năm năm trước, không thể tưởng tượng về một liên minh như vậy. Thành viên của các nhóm này đã nhất trí với nhau rất ít, ngoại trừ họ muốn tất cả người Mỹ có cơ hội kinh tế bình đẳng. Tuy nhiên, ngay khi họ bắt đầu làm việc với nhau để thúc đẩy một hệ thống kinh tế công bằng, họ đã tìm thấy nhiều điểm chung. Cuối cùng họ đã cống hiến cho quốc gia này một "chính quyền của dân, do dân, và vì dân."
Các lãnh đạo Liên Minh Miền Nam và Lincoln đều biết về tiềm năng chính trị của một sự kiện gây sốc. Vì chúng ta đang ở trong một sự kiện như vậy, nó đáng chú ý là Lincoln dường như có ý tưởng tốt hơn về làm thế nào để sử dụng nó.
Đây là phản ứng của nữ dân biểu gốc Việt đối với Bannon
Cố vấn tân Tổng thống Mỹ từng dự báo chiến tranh Mỹ-Trung ở Biển Đông
---
From Heather Richardson, professor of History at Boston College:
"I don't like to talk about politics on Facebook-- political history is my job, after all, and you are my friends-- but there is an important non-partisan point to make today.
What Bannon is doing, most dramatically with last night's ban on immigration from seven predominantly Muslim countries-- is creating what is known as a "shock event."
Such an event is unexpected and confusing and throws a society into chaos. People scramble to react to the event, usually along some fault line that those responsible for the event can widen by claiming that they alone know how to restore order.
When opponents speak out, the authors of the shock event call them enemies. As society reels and tempers run high, those responsible for the shock event perform a sleight of hand to achieve their real goal, a goal they know to be hugely unpopular, but from which everyone has been distracted as they fight over the initial event. There is no longer concerted opposition to the real goal; opposition divides along the partisan lines established by the shock event.
Last night's Executive Order has all the hallmarks of a shock event. It was not reviewed by any governmental agencies or lawyers before it was released, and counterterrorism experts insist they did not ask for it. People charged with enforcing it got no instructions about how to do so. Courts immediately have declared parts of it unconstitutional, but border police in some airports are refusing to stop enforcing it.
Predictably, chaos has followed and tempers are hot.
My point today is this: unless you are the person setting it up, it is in no one's interest to play the shock event game. It is designed explicitly to divide people who might otherwise come together so they cannot stand against something its authors think they won't like.
I don't know what Bannon is up to-- although I have some guesses-- but because I know Bannon's ideas well, I am positive that there is not a single person whom I consider a friend on either side of the aisle-- and my friends range pretty widely-- who will benefit from whatever it is.
If the shock event strategy works, though, many of you will blame each other, rather than Bannon, for the fallout. And the country will have been tricked into accepting their real goal.
But because shock events destabilize a society, they can also be used positively. We do not have to respond along old fault lines. We could just as easily reorganize into a different pattern that threatens the people who sparked the event.
A successful shock event depends on speed and chaos because it requires knee-jerk reactions so that people divide along established lines. This, for example, is how Confederate leaders railroaded the initial southern states out of the Union.
If people realize they are being played, though, they can reach across old lines and reorganize to challenge the leaders who are pulling the strings. This was Lincoln's strategy when he joined together Whigs, Democrats, Free-Soilers, anti-Nebraska voters, and nativists into the new Republican Party to stand against the Slave Power.
Five years before, such a coalition would have been unimaginable. Members of those groups agreed on very little other than that they wanted all Americans to have equal economic opportunity. Once they began to work together to promote a fair economic system, though, they found much common ground. They ended up rededicating the nation to a "government of the people, by the people, and for the people."
Confederate leaders and Lincoln both knew about the political potential of a shock event. As we are in the midst of one, it seems worth noting that Lincoln seemed to have the better idea about how to use it."
If you want this to make a difference, please copy and paste, don't 'share'.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét